Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

HOA KHÔ - 2



                                        Về đi! Góc phòng bụi bặm
                                        Rong rêu đám sỏi sau tường
                                        Lệ ứa qua môi mằn mặn
                                        Mi gầy xơ xác pha sương

                                        Khô khô năm tàn ngày tận
                                        Phai phai đám cỏ thay mùa
                                        Quên quên tháng ngày lận đận
                                        Đờ đờ ánh mắt già nua

                                        Hoa khô nép mình thầm lặng
                                        Bỗng ngân vài nhịp đợi chờ
                                        Ai qua từng giờ cô quạnh
                                        Mới hay mình vẫn thường mơ...
                                                                            4 - 8 - 2016




                                        
                                        

2 nhận xét:

  1. Hoa khô, hoa vẫn là hoa
    Người già, nhan tạ - sắc phai - úa tàn!
    Đem kỉ niệm gửi mây ngàn
    Đem thương nhớ đổi muôn ngàn nỗi đau!
    Dòng thời gian trôi thật mau
    Giật mình ngó lại: mái đầu bạc phơ!
    Còn chi mà ngóng, mà chờ?
    Trẻ trai gì nữa mà mơ với màng?
    Trăm năm, đá chẳng phụ vàng
    Vì đâu nên nỗi, thiếp - chàng lìa xa?
    Giận trời chia cắt đôi ta?
    Cho tình thắm, thoắt phôi pha, héo tàn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. A, đệ thân mến! Đọc là biết đệ ngay thôi. Tỉ đi làm đã, trưa về nói chuyện với đệ nhé.

      Xóa