Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

VƯỜN XƯA





                                         Vườn xưa từ độ xuân tàn
                                  Đem tương tư cũ hỏi ngàn mây xa
                                         Bao giờ về lại cùng ta
                                  Cùng góp nhặt những lời xa xôi rồi?
                                         Liêu xiêu vạt nắng bên trời
                                  Hoàng hôn dần khép những lời đắm say...
                                         Giọt nồng để mắt cay cay
                                  Đôi bàn tay siết trong tay, tạ từ !
                                          Đem tình hứa tặng ngàn thu
                                  Một mình, mình lại hát ru lòng buồn
                                          Vườn xưa độ ấy có còn
                                  Chờ người đến giữa mỏi mòn thời gian...
                                                                                         13 - 8 - 2014





        Nội dung bài thơ là "vườn xưa" nhưng hình ảnh thì lại là "vườn nay". Đây là ảnh chụp mới nhất sân trước nhà tôi, nghĩa là mới chụp chiều nay đấy. Cánh cổng cũ kĩ rêu phong, hồi đó, thợ đang làm dở dang thì tôi nghe nói còn mở đường, nghĩa là phần cổng nhà sẽ còn phải lùi vào khoảng 2m nữa. Thế là tôi bảo thợ dừng lại, để đó đã. Nhiều hàng xóm qua thăm nhà, hỏi tôi sao không tráng xi măng đi cho sạch sân, khỏi làm cỏ. Tôi trả lời: biết tôi có sống ở đây lâu không, hoặc biết tôi có còn làm nhà thêm ra sân trước không, chẳng lẽ xây lên rồi lại phá?
       Thế đấy, mảnh sân nhà theo thời gian, cứ thay đổi dần. Nó càng ngày càng bề bộn hơn. Nhưng còn tôi, cứ càng ngày càng cũ kĩ đi. Chiều nay không buồn, nhưng không hiểu sao bài thơ viết ra vẫn phảng phất điều gì đó đã quá xa xưa...

* * *

          Nhiều lúc không muốn viết Blog nữa, vì không hiểu sao cảm xúc cứ nhạt nhạt, khô khô, nghĩa là không đủ độ thăng hoa để câu chữ có thể trào ra từ ngòi bút. Một người bạn trên Blog, một người đàn ông ở một nơi xa xôi nào đó có nhắn tặng cho mấy bài thơ qua điện thoại, cũng đọc rồi ... để đó thôi, cũng không đủ tình cảm để mà trả lời. Cứ thế này mãi thì nguy hiểm quá, thấy trước sự cạn kiệt. Mà cạn kiệt có nghĩa là không còn sức sống, không còn nguồn cảm hứng để mà yêu hoặc ghét người, yêu hoặc ghét đời nữa. Thà là cứ yêu, yêu cho mê đắm cuồng quay, hoặc là ghét, ghét cho bầm gan dập óc còn hơn là cứ như thế này, chán lắm!

* * *

        À, các bạn còn nhớ ba khối non bộ tôi đã làm ở bài trước không. Giờ thì nó đây này:



           Rốt cuộc thì khi xếp nó vào đây, khối nào cũng phải bẻ bớt đi thì xếp mới vừa. Về nguyên tắc, hồ chứa non bộ phải to gấp ba nó. Ừ thì thôi được, khi nào đó mình sẽ lại làm một cái hồ thật to, đường kính 3, 4m là được chứ gì. Còn bây giờ thì chúng mày cứ tạm đứng đó đi, đứng đó mà rêu phong theo thời gian, để cho tao cảm nhận được sự cũ kĩ của chúng mày, để mà đủ sức hâm nóng lại cái bồi hồi trong tâm tư nhé!

* * *

          Và hình như chỉ còn có non bộ mới khơi gợi được phần kí ức đang dần chìm sâu vào giấc ngủ mệt mỏi của tôi thôi.


       

33 nhận xét:

  1. Mấy độ trăng vàng soi phố cũ
    Mùa thu lá rụng đến mênh mông
    Có dạo em về qua sông lạnh
    Gót có mòn theo tóc phai xanh ?


    Gởi lại chủ nhà mấy câu thơ làm quen.
    Có lẽ vì đi lạc tới đây.vô tình đọc được một
    bài thơ lục bát hay.
    Chúc chủ nhà vui nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn đã ghé thăm và để lại tứ tuyệt rất hay. Mình làm quen nhé!

      Xóa
  2. Chúc mừng tiết mục văn nghệ của cô giáo tham gia hội diễn thành công tốt đẹp. Mời dùng bữa tối với cơm gà Hội An nhé!

    http://2.bp.blogspot.com/-KSRhkyZCO8g/UAVxtnT-fOI/AAAAAAAAUf8/khxvNQGpxRU/s640/CM7.jpg

    Và dùng cà phê để thăng hoa cùng tình thơ ý nhạc nhé!

    http://4.bp.blogspot.com/-iZ6WtDbvUKA/U7Ow5WthvgI/AAAAAAAAB5I/JznDPvOmMJE/s1600/40234251.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cơm Gà thì quá ngon rồi. Cơm gà vốn là đặc sản của miền Trung mà. Còn cà-phê, anh muốn em "thức trọn đêm nay để nhớ thương...anh" sao! Em đang tải clip Hội diễn vừa rồi nhưng chắc em chưa khoe vào dịp này đâu, để từ từ có dịp nào liên quan đến chủ đề "Mẹ và Tổ Quốc" đã. Em mệt nên cảm thấy ...chán đời! Không sao, em uống cà phê của anh, thức đêm nay, mai vừa lên lớp vừa ngủ gật là sẽ lại yêu đời ngay thôi.

      Xóa
  3. Non bộ em làm đẹp quá...
    Mình có lúc cũng chả muốn viết gì...
    Chúc vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em nói em chả muốn viết gì, nhưng thực tế thì em đã viết rồi đó. Giờ em không thèm làm non bộ nữa đâu. Em đang làm việc khác chị ạ!

      Xóa
  4. Chị có cái nọ cáil kia làm cũng đỡ. Em cũng đơ kinh khủng, chả muốn viết gì ra hồn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị đang chuẩn bị tư thế sang ngồi chầu ở nhà em đây. Mấy ngày chị không qua, chắc em đã viết vô số rồi!

      Xóa
  5. "Xa xa vạt nắng bên trời
    Hoàng hôn dẫu ngả vẫn lời đắm say...

    Người xưa sân cũ vườn nay
    Có người ngồi nhớ tình ngày thanh xuân
    Ngoài thềm bóng nắng tần ngần
    Hình như cũng muốn góp phần gợi nên

    Ý em là vậy chị ơi! chúc chị vui nhé sân vườn có hồn như muốn tâm tình cùng người vậy, chị không thể buồn khi chỉ có một mình chứ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị thì một mình quanh năm suốt tháng ấy mà em. Chị đang nhấp nhổm muốn vào Sài Gòn nữa đây. Hi vọng trước khai giảng, có ngày lễ 2- 9, nếu nhà trường cho nghỉ được tổng cộng khoảng 5 ngày, chị sẽ vào Sài Gòn ngay. Trái tim chị để cả ở trong đó rồi, ở đây chỉ có cái xác không hồn thôi.

      Xóa
  6. Sang em nghe nhạc ngắm vườn
    Đọc thơ cảm nhận có hương Thu về...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi, chị biết em viết bài thơ này ở đâu không? Trong nhà em nóng quá nên em chui ra ...nhà tắm ngồi, em để xung quanh em nào là gối, nào là quạt, nào là máy tính, nào là đồ để may. Tức là em thích cái gì thì làm cái nấy. Đầu tiên là em ngủ đã. Ngủ trong nhà tắm mát như nằm máy lạnh vậy. Khi tỉnh dậy, em lười biếng quá nên viết bài thơ này. Như vậy, cảm xúc từ nội dung bài thơ và hiện trạng đang có không liên quan gì đến nhau cả.

      Xóa
  7. Vườn nay vệt nắng thu vàng
    Ai xui mà để cho nàng buồn tênh?
    Trời mông mênh, đất mông mênh
    Em tôi ngồi nhặt những chênh chao lòng!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi, em của chị giờ này đang đói bụng quá! Anh Phu Đoan có mang cơm gà cho em nhưng mang ít quá em ăn chưa no chị ạ! Do đo mà lòng em cũng chênh chao đấy!

      Xóa
  8. Thăm TT đọc bài thơ nhiu yâm trạng. Chúc ngủ ngon.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mạng nhà mình hỏng hay sao ấy mà chạy chậm như rùa ấy Hung Phi à. Mình muốn đi chơi mà chậm thế này làm sao đây?

      Xóa
  9. Một mình có lúc lòng buồn
    Người ơi hãy thả mảnh hồn về ta
    Thời gian mòn mỏi bao xa
    Vườn xưa lại mướt cỏ hoa bốn mùa...

    Trả lờiXóa
  10. Trời ơi hòn non bộ em làm đẹp quá,em khéo tay ghê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhưng em chưa ưng ý ở cái hồ. Hồ nhỏ quá chị ạ! Hồ phải to gấp 3 non bộ mới đúng kiểu ạ!

      Xóa
  11. MC sang thăm bạn, đọc thơ, cảm nhận, chia sẻ và chúc bạn luôn bình an

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm rồi mới gặp bạn. Có lẽ là do chúng ta đều bận rộn cả. Luôn luôn vui nhé!

      Xóa
  12. Vườn xưa chẳng biết ra sao
    Người biền biệt tự thuở nào bặt tăm
    Vườn nay cũng vắng khách thăm
    Hòn non bồ mãi ngàn năm sững sờ !.....Chỉ họa theo ảnh thôi !

    Chúc nhiều vui !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bốn câu thơ của Quỳnh hay lắm, mình thích nhất câu cuối đấy, vì mình làm non bộ là để thể hiện tâm trạng mà.

      Xóa
  13. Vạt nắng nào nghiêng trước sân nhà
    để em nhớ lại một thời xa
    Vườn xưa, xuân cũ đà đi mãi
    đợi chờ, chờ đợi, nát mất hoa !!!

    Lòng buồn, ru mãi chuyện đã qua
    sao gió ngoài hiên cứ la đà
    Thương chim lẻ bạn, chao cánh mỏng
    Bão lòng, bão lòng, phía xa xa.

    Bài thơ của em rất tâm trạng, và rất hay, lâu rồi ghé thăm em, vui vẻ, trẻ đẹp mãi nha em gái.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu rồi em cũng không gặp anh. Mỗi khi nhớ Hà Nội là phải chạy ngay sang nhà anh thôi. Ảnh đại diện của anh đâu mất rồi ạ?

      Xóa
  14. . Bao nhiêu hoài niệm còn đây
    Vườn nay đã khác mà đầy vết xưa
    .Hoài niệm cứ đến nhặt thưa
    Kia vạt nắng đây gió đùa chân em
    . Còn sợi thu nắng bên thềm
    Đã mấy độ cứ ngọt mềm vẩn vơ
    . Vườn nay vẫn đọng vần thơ
    Thiên thu tình ái nghệch ngờ ...chiều xưa ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là "thiên thu tình ái nghệch ngờ..." Với tình yêu, ai cũng như đứa trẻ cả Minh Lê nhỉ!

      Xóa
  15. Thăm em và bài thơ hay nhưng nhiều tâm trạng của em nè! Chiều vui nhiều bên những tác phẩm mà em yêu thích nha!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tím qua thăm em đấy ư? Còn em thì bận quá không đi đâu được Tím à!

      Xóa
  16. Vườn xưa đã hóa vườn nay
    Sững sờ non bộ cũng rây rây buồn
    Nhạt nhòa sợi nắng hoàng hôn
    Cỏ lan lối nhỏ tâm hồn phiêu du

    Chị ST sang thăm em. Đọc thơ, ngắm vườn rồi chẳng hiểu tại thơ em hay tại vườn em đã khiến chị tức hứng viết mấy câu vu vơ này. Hình như nó chẳng ăn nhập vào đâu cả. Nhưng nó đích thị là tâm trạng của chị sau khi đọc thơ, ngắm cảnh đó em

    Trả lờiXóa