(Trước khi đăng bài thơ này, Mình xin thanh minh đôi điều: Đây là bài thơ viết về một câu chuyện có thật, được nghe từ một người bạn chứ không phải là chuyện của mình đâu. Nếu là chuyện của mình thì cho dù có cho ăn gan trời mình cũng không dám công khai trên mạng như vậy. Mình không cổ súy cho việc ngoại tình. Nhưng đây lại là một vấn đề không còn xa lạ gì trong xã hội hiện nay. Và riêng chuyện này, cũng có vô vàn những cung bậc, những góc khuất của nó. Với bài thơ dưới đây, mình chỉ muốn đề cập đến một khía cạnh trong một mớ bòng bong những điều sâu xa của chuyện không người vợ, người chồng nào muốn xảy ra trong chính ngôi nhà của mình này).
-------------------------------------------------------------------
Chị nói tôi đi cướp chồng người ta
Ơ hay thật! Tôi cướp hồi nào nhỉ
Anh đi đâu rồi cũng về với chị.
Tiền anh đưa, chị oán thán nỗi gì?
Chị nói rằng anh hay dẫn tôi đi
Ừ thì đấy, đâu phải là tôi dẫn
Chính tự anh gọi điện rằng không bận
Muốn gặp tôi để tâm sự, giãi bày...
Chị bảo rằng anh đã đẫm men say
Hương tình ái cũng chỉ vì tôi đấy!
Ơ tại sao chị ghét tôi đến vậy
Khi tôi đem men nhựa sống hàng ngày?
Chị lại rằng anh hờ hững bấy nay
Bởi vì có kẻ quấy rầy: Tôi đó!
Tôi cười thầm: Chị nghĩ sao thế hở
Là vợ anh, chị bất lực vậy à?
Chị khiến anh không còn những ước ao
Say tình ái như buổi đầu làm vợ
Cuộc sống bộn bề cho nên anh không nỡ
Bỏ chị đi cùng những đứa con thơ.
Mỏi mệt nên anh có lúc ơ thờ
Quay nhìn lại bỗng thấy mình trống vắng
Tình không trọn bởi cũng nhiều trái đắng
Những chạm va với cơm áo gạo tiền.
Sự chán nhàm đôi khi đến triền miên
Không giữ được, anh đã tìm nơi khác
Vài phút giây thiếu suy tư, cân nhắc
Anh đến tôi. Chỉ có vậy thôi mà.
Dẫu thế nào vẫn là chỉ tình xa
Tôi không cố ý tranh giành với chị
Cũng nhiều lần đã khuyên anh nghĩ kỹ
Đến vợ con, không ân hận phía nào.
Chị tin rằng anh sẽ chẳng làm sao
Bởi đời anh đâu ai nào ăn cướp
Tự bản thân anh thấy gì mất - được
Thế nên anh lại bên chị thôi mà!
20 - 9 - 2015