Mới lấy ra thôi, chứ
đã đi đâu. Lốc ảnh này đã chụp hơn một tháng trước, trong một chuyến lang thang
mà càng về cuối ngày, độ hào hứng của nó càng giảm dần. Mình không thấy mệt
mỏi, nhưng đã cảm giác trước sự phôi pha...
--------------------------------------------
Gã là bạn đường, và
cũng là người chụp ảnh cho mình. Có khi là mình tự chụp, vì máy có chế độ chụp
tự động mà. Nhưng, càng ngày mình càng thấy không thể làm bạn được với gã nữa.
------------------------------------------
Tâm hồn gã đơn giản,
suy nghĩ của gã cũng đơn giản, kiến thức cuộc sống và giao tiếp của gã... tất
cả đều đơn giản. Làm bạn với một người mà hầu như mình không chia sẻ được cái
gì, hoặc là chỉ có một người nói, một người im lặng ngồi nghe rồi gật gù, rồi
đồng tình, không phản bác, không tranh luận, không chỉ bảo..., mình thấy thà
mình cứ đơn độc như 16 năm đã qua còn hơn.
-----------------------------------------
Mình đã quen với những
chuyến đi dọc ngang Bắc Nam mà chỉ có một mình. Cứ một cái ba lô - cái này hỏng
thì thay cái khác - bước chân mình chưa bao giờ thấy mệt mỏi hay chán nản.
-----------------------------------------
Lấy cái ba lô để được
vui sướng với cảm giác chuẩn bị lên đường. Nhưng dù mình có đặt chân đến nơi
nào đi chăng nữac thì trừ những người thân yêu nhất của mình, không ai gặp được
Thủy đâu!
Người đẹp nên ảnh nào cũng đẹp. Thích quá cơ!
Trả lờiXóaSong Thu ( Chị quên chưa đổi nink em ạ)