Chẳng
thể mãi ngày xuân thắm
Ta
như chiếc lá đã vàngBơ phơ giữa chiều chập choạng
Tiếc thầm một mảnh trăng tan
Trơ trơ một đời giông tố
Khô khô ngày tháng thay mùa
Chao chao cánh buồm duyên nợ
Xơ xơ sợi tóc dần thưa
Hoa khô bốn mùa héo úa
Lại tuôn nhựa sống lặng thầm
Ai qua đường trần bụi bặm
Mới hay tình cũ lặng câm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét