Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

"SÁM HỐI"




      Lâu lắm rồi, nàng mới đụng đến cái Blog này. Giờ đây, xưng là "nàng" với một người đàn bà đã gần bước tới ngưỡng của tuổi 50 rõ ràng là không hợp lắm. Nhưng khi đứng trước gương, soi đi xét lại cái "dung nham" của mình, nàng thấy mình vẫn có thể dùng cái từ ấy được. Vả lại, nếu không dùng cách gọi đó, nàng sẽ rất khó viết những gì liên quan chút đỉnh đến riêng tư, đến những câu chuyện dính dáng đến vấn đề tình cảm muôn thuở không dứt của loài người.

* * *

      Chỉ trước đây chừng 20 phút thôi, nàng vẫn trong trạng thái buồn bã, vô vọng. Dù mới chiều nay, trong cuộc điện thoại với tri âm, tri kỉ của nàng, nàng vẫn khẳng định: Quên được nàng không phải là điều dễ dàng. Nhưng dòng đời xô đẩy, có những cái không muốn quên vẫn cứ phải quên. Và nàng thấy buồn.
       Nhưng mới lúc nãy đây thôi, nhìn thấy số máy gọi đến, tim nàng như vỡ ra. Và nàng hiểu, nàng phải bỏ cái thói quen hay giữ kẽ, nghĩ mà không nói của mình. Gã khác với nàng. Gã rất khó trình bày được suy nghĩ và cảm xúc của gã, cho dù trong lòng gã có là một đại dương mênh mông tình cảm đi chăng nữa. Gã không nói không có nghĩa là gã không nghĩ. Đến bây giờ, nàng mới hiểu vì sao những lúc ở bên nàng hay gặp gỡ nàng, gã rất vui, rất an tâm. Còn khi đi xa, mọi cái trở nên khó khăn, khó chịu đến kì lạ. Nàng hiểu rồi, nàng như cánh chim trời. Con chim ấy có thể bay đi bất cứ khi nào nó muốn. 
      Cuộc sống tự do suốt 15 năm đã rèn luyện cho nàng nhiều phẩm chất tốt, nhưng bên cạnh đó, cũng không thiếu nhưng điều mà không một người đàn ông nào mong muốn nó tồn tại ở người phụ nữ của mình. Nàng nóng tính, quá ư bất cần và lạnh lùng, chỉ tiếng trước tiếng sau đã chấm hết và bỏ đi thẳng. Do đó, cho dù nàng có nói tiếng yêu, tiếng thương, tiếng nhớ đến trăm lần nghìn lần thì người được nghe nó vẫn cứ cảm thấy bấp bênh như đang phải đứng trên một con thuyền sắp chìm vậy.

* * *

        Và bây giờ thì nàng đã hiểu: Nếu muốn giữ được một cái gì đó hơi lâu lâu một chút là của mình, nàng buộc phải tự chui bớt mình vào trong cái lồng dành cho những chú chim có chủ. Nói như những thứ lí thuyết mà nàng vẫn được học,thì đó là tự do trong khuôn khổ ấy mà.
      Không, nàng không chui vào lồng vì ép mình. Điều quan trọng nàng muốn giữ, đó là niềm tin của gã đối với nàng. Nàng không thể làm tổn thương gã vì cái thói quen tự do vô tổ chức của mình như thế mãi được
      Chắc là gã hiểu sự "sám hối" của nàng chứ! 






15 nhận xét:

  1. Thật cá tính! Nàng cần một người đàn ông cá tính hơn nàng chăng?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng, nàng cần một người đàn ông cá tính hơn cả nàng. Gã cũng giống nàng ở sự lạnh lùng. Nhưng dù sao gã cũng vẫn tình cảm hơn nàng. Và nàng biết ơn gã điều đó.

      Xóa
  2. Dự định của y là vào thăm thị, đảo Lý Sơn và bệnh xá Đặng Thuỳ Trâm khi có thể thu xếp được

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Y ơi, cố gắng vào bệnh xá Đặng Thùy Trâm đi, nó đóng trên địa bàn quê Thị đó. Khi Y vào đó, Thị sẽ là người đưa Y đi nhiều nơi.

      Xóa
    2. Y vào, Thị đừng "trốn" nhé

      Xóa
    3. Sao laị phải trốn? Y ăn thịt được Thị à?

      Xóa
    4. Gặp y cũng nguy hiểm phết đấy, hi hi

      Xóa
    5. Thị chả sợ gì Y cả. Để rồi Y xem nhé!

      Xóa
  3. Có thể chính vì luôn cảm thấy bất an vì gã sẽ mất nàng bất cứ lúc nào nên tình yêu của gã với nàng càng mãnh liệt hơn đó em iu.
    Lâu quá zùi mới được trò chuyện cùng em trên blog đó nha. Đừng có thỉnh thoảng lại " ngủ đông" thế em làm bạn bè blog buồn nhiều đó

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, do cả mùa hè em đi nhiều quá chị. Em đi từ Nam ra Bắc rồi lại từ Bắc vào Nam. Đi nhiều quá không có thời gian viết luôn. Với lại, em thấy hầu như bạn bè bên này cũng ở bên Face cả mà. Cho nên em đọc ở đây hay bên Face cũng được cả.

      Xóa
  4. Vẫn thế thôi, dù nàng bao nhiêu tuổi: lạnh lùng nhưng chẳng vô tâm, kiêu kì nên đầy sức cuốn hút, vừa sôi nổi, trẻ trung lại vừa sâu lắng, già giặn.
    Về blog cho ấm áp đi em.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cũng muốn về lắm nhưng không có thời gian chị ơi! Viết bài bên Blog phải đầu tư rất nhiều. Còn bên Face, có viết nhiều cũng chẳng ai đọc. Họ xem hình là chủ yếu.

      Xóa
  5. Chào Thanh Thủy, Chào Nhật Thành
    Hai nàng thục nữ nặng tình văn chương.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em vì nặng tình với văn chương mà không muốn bỏ Blog đó anh!

      Xóa