Hôm nay, tôi không viết Blog theo lối "truyền thống" nữa đâu, tức là theo cái lối mà lâu nay tôi vẫn viết ấy mà. Bài viết này sẽ đổi "phong cách" một tí.
Nhưng trước tiên, phải kể cho có đầu có đuôi cái đã.
* * *
Đây là hồ cá nhà tôi, trong đó, có cơ man nào là cá với những bộ đuôi nhỏ xíu nhưng đủ màu sắc. Lũ này háu ăn, chỉ cần thấy bóng tôi xuất hiện, chưa kịp bỏ thức ăn vào, chúng đã xúm xít ngay lại rồi. Nhưng trong đó, có một con cá màu đo đỏ hồng hồng, con này khó phỉnh lắm, lại nhanh như chớp, thoắt ẩn, thoắt hiện. Đấy, đám cá đuôi 7 màu đã tung tăng ra ăn, riêng nó vẫn nấp kĩ trong các khe đá đó thôi. Theo tôi đoán, Mụ cá này tuy chưa đến mức thành tinh nhưng có lẽ cũng đã già đầu rồi. Nó lượn qua lượn lại, chướng mắt quá đi mất.
Do đó, có kẻ muốn bắt nó...
* * *
Cuối cùng thì Mụ cá già cũng lò dò xuất hiện. Nhưng có vẻ như Mụ rất thận trọng. Bằng chứng là nửa thân người Mụ vẫn còn ẩn trong hang đá. Hình như Mụ còn thăm dò đối thủ thì phải. Mụ sợ gặp nguy hiểm chăng?
* * *
Mụ lượn quanh miếng mồi. Trong khi đám cá lau nhau kia thi nhau đớp thì Mụ vẫn tỉnh bơ. Có thể là Mụ không đói bụng nên không cần ăn? Hay là tuy Mụ có đói thật nhưng thứ thức ăn này không hề "bắt mắt" Mụ? Có trời mà hiểu được Mụ.
* * *
Rõ ràng là trong lúc bầy cá lau nhau thi nhau đớp mồi, con nào cũng cố dành lấy cho mình một miếng thì Mụ cá già đã thận trọng di chuyển quanh thành hồ. Mụ không đớp mồi, nhưng cũng không bỏ qua. Mụ lượn lờ theo kiểu "lửng lơ con cá vàng". Mụ đang chơi một ván bài chăng?
* * *
Cuối cùng thì Mụ cá già cũng lật cái lá bài cuối cùng. Khi thấy mồi, Mụ cũng lượn lờ nhưng không đớp. Khi chơi bài, Mụ vẫn kiên nhẫn chờ người ta thả con cuối cùng.
* * *
Cuộc đi câu đến đây là kết thúc. Gã thợ câu ra về với bầy cá lau nhau. Nhưng còn Mụ cá già xảo quyệt nhất, gã đành bó tay. Có thể là gã tạm thời bó tay chứ chưa bỏ cuộc. Mụ cá già thảnh thơi quay lưng và lại chui vào cái hốc đơn độc của Mụ.
* * *
Câu chuyện của tôi đến đây là hết. Xin cảm ơn một người bạn học cùng khối 12 hai mươi bảy năm trước đã giúp tôi hoàn thành câu chuyện này.
Ui . Hôm nay chị ST lớ ngớ lại nhận được tem vàng tại nhà em TT nề. Sướng rung rinh luôn. Xí chỗ đã. Còm tiếp sau
Trả lờiXóaDạ, dạo này em bận nên cũng ít lên Blog chị à. Nhưng cứ mấy ngày, lại muốn viết một cái gì nên em viết thôi. Sẵn có "tư liệu" nên em viết luôn.
XóaMột ẩn dụ thú vị. " Mụ cá" này hơi bị tinh ranh đấy. Nỏ biết cái lão thả mồi đã bỏ cuộc chưa hay lại về bóp trán tính cách khác để buông câu chăng và nỏ biết mụ cá tinh ranh có mắc mồi không đây? Hãy chờ xem.
Trả lờiXóaChắc chắn là Mụ cá không mắc mồi chị ạ, đơn giản là vì cả gã thợ câu lẫn "mồi câu" đều không bắt mắt Mụ cá. Hồ cá nhà em nhiều người thả câu rồi nhưng cái Mụ cá chết tiệt ấy không chịu mắc mồi mới khổ em chứ. Thế là em cứ phải nuôi Mụ mãi không ai rước đi cho chị à!
XóaBao tính lũy đường đời người đã trải
Trả lờiXóaDẫu chưa đủ để ứng phó trước sau
Nhưng với người lơ lửng dò nông sâu
Thì cũng đủ với vài lời buông nhẹ ..........
........
Tối vui vui Mụ nhe -
Mình chưa hiểu ý Minh Lê đó nhé! Giải thích rõ hơn tí được không?
XóaHay... Những chị muốn em thay đổi suy nghĩ...
Trả lờiXóaDạ, em đã thuyết phục mãi mà Mụ cá già nhà em không chịu nghe chị à! Mụ cứ "lửng lơ" vậy đấy, thế có đáng ghét không cơ chứ!
XóaThì mụ cứ ra mà đớp một miếng mồi rồi vào trốn tiếp:
Trả lờiXóaCó ai biết ai ngờ
Thế vẫn tròn danh dự
(Con cá chột nưa )
Dạ, không phải là Mụ cá nhà em không dám đớp đâu mà là gã buông câu lẫn mồi câu của gã không...hấp dẫn đó chị. Mụ cá nhà em hơi bị thần kinh mà chị!
XóaThăm khuya cô giáo Thanh Thủy. Đêm ngon giấc nhé.
Trả lờiXóaHung Phi cũng ngon giấc nhé! Mình cũng chuẩn bị đi ngủ đây!
Xóatheo anh , dùng vợt bắt cá ....Được hôn ? anh chưa biết cá ngủ ra sao nữa !
Trả lờiXóaDạ, Mụ cá này già đời trong nghề trốn tránh rồi anh à, khó bắt lắm ạ! Em cũng canh chừng để bắt Mụ hoài mà cũng không được ạ!
XóaThủy thích "bị bắt" rồi hay sao mà hóa làm cá thế ?
Trả lờiXóaLàm cá cũng đâu có nghĩa là dễ bị bắt hả anh? Có nhiều mụ cá vẫn chết già đó thôi!
XóaMột lối ẩn dụ hơi bị dí dỏm em à! "Mụ" cá này thật đáng yêu...
Trả lờiXóaNhưng mà hơi bị lì chị à, em cũng phải bó tay với Mụ ấy rồi. Em nuôi Mụ đã lâu, chưa bắt được Mụ lần nào và Mụ cũng lâu chết quá!
Xóa"Có trời mà hiểu được Mụ."(trích "Buông câu")
Trả lờiXóaĐúng vậy, em nuôi Mụ bao nhiêu lâu nay mà còn không hiểu nữa là...
XóaGhé thăm cô giáo, chúc cuối tuần vui thật nhiều!
Trả lờiXóahttp://img1.imensagens.com/en/weekend/18.gif
Tuần này em có tiệc đánh chén hơi bị nhiều, đỡ cơm nhà nhưng tốn...tiền quá! (tiệc cưới, tiệc thôi nôi).
XóaChào Thanh Thủy! VN có cảm nhận trùng Bawnglangtim tim vậy!
Trả lờiXóaThế là Mụ cá "đáng yêu" phải không anh?
XóaKhó lòng thả lưới buông câu
Trả lờiXóaCá già tinh quái tưởng đâu hơn người
Nhưng đời nghiệt ngã Mụ ơi
Thuốc mê, tát cạn... Mụ thời trốn đâu?...
"Nỗi niềm nghĩ đến mà đau"...
Ao cạn thà cá chết liền
XóaChứ không chịu để làm phiền đâu anh!
Ngược với câu " anh tưởng giếng sâu anh nối sợi gầu dài, ai ngờ giếng cạn tiếc hoài sợi dây" thị nhỉ
Trả lờiXóaChắc là thế rồi. Y về lại làng Chiềng và lái xe công nông rồi ư? Không ghé Đức Phổ ư?
XóaY đi tàu bay nên k ghé được, hẹn khi nào đi ô tô nhé
XóaỪ, khi nào đi ô tô thì báo nhé!
XóaĐăng ký ngủ Đức Phổ một tối
XóaĐược thôi, tại thị trấn có tới mấy cái khách sạn mà!
XóaMong cho Mụ cá già mãi tự do mà tung tăng Thuỷ nhỉ.
Trả lờiXóaEm nghĩ là sẽ như thế chị à, chứ có ai "điên" mà rước cái Mụ cá già như thế phải không chị!
XóaChắc mụ cá già thấm nhuần lời dạy của cụ Hồ "Không gì quý hơn độc lập tự do"em nhỉ?
Trả lờiXóa