Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

CHÓ TÁP NHẦM RUỒI




       Ai chó táp nhầm ruồi? Cái con mụ tôi chứ ai! Tuy gọi là "chó táp nhầm ruồi", nhưng chẳng được một chút xơ múi gì cả. 
       Chuyện là thế này:
     Tối nay, tập văn nghệ cho giáo viên trong trường xong, lại ra quán cháo vịt quen thuộc gần trường, mỗi người làm một tô và ít miếng thịt dai ngoách, tôi mò về nhà lúc đã hơn 8 giờ. Chợt thấy dắt khe cửa một phong bì trắng kiểu như công văn của các cơ quan, tôi tò mò mở ra xem thử:



          Thì hóa ra là tờ giấy này- giấy mời Đại hội lần thứ nhất của Hội sinh vật cảnh. Hội đã được thành lập cách đây nhiều năm. Nhưng vì nhiều lí do cản trở nên mãi tới bây giờ mới tiến hành Đại hội được. Ở chỗ tôi, Hội...chim cảnh đã phát triển khá rầm rộ. Cánh đàn ông chơi...chim khá nhiều. Mọi người hỏi tôi có tham gia không. Tôi lắc đầu, bảo khi nào có Hội chơi... bướm cảnh tôi mới tham gia. Nói rồi cười hi hi ha ha, xong cũng quên đi.

       Hội Sinh vật cảnh ư? Tôi biết lí do vì sao mình được mời. Đó là do cái công trình non bộ làm từ xốp bỏ và giẻ rách của tôi. Cả cái Huyện này, có ai mà làm non bộ như tôi không? Nó chả có một cái gì gọi là đáng giá. Người ta có thể bỏ ra tiền triệu, tiền tỉ để chơi một hòn non bộ. Còn non bộ của tôi đáng giá bao nhiêu mà đòi vào Hội.
      Tôi cũng hiểu ngay rằng nếu tham gia Hội, sản phẩm của tôi sẽ được quảng bá và sẽ có cơ hội kiếm tiền. Hội có một trụ sở riêng. Nơi đó, trưng bày sản phẩm của tất cả các thành viên, từ cây cảnh, hoa cảnh, chim cảnh, tranh đá quý, non bộ cho đến đủ các thứ được gọi là để... chơi. Nếu tham gia Hội này, tôi cũng sẽ phải mang sản phẩm đến đây để trưng bày. Nếu có khách hàng nào thích, tôi có thể bán và lấy tiền đút túi.

       Trời ơi! Non bộ của tôi mà đen bán ư? Nếu khách hàng hỏi tôi làm non bộ bằng gì, chả lẽ tôi lôi ra những là quần áo cũ, thau thủng, nồi rách, ghế gãy, chai nước rửa chén bỏ, chai đựng mắm đã ăn hết, mẩu gỗ vứt sau hè, thanh sắt lượm ngoài đường... mà nói là chất liệu ư? Người ta cười cho chết. Rồi người ta hỏi giá thành một hòn non bộ vừa vừa bao nhiêu, thì tôi biết nói thế nào? Chả lẽ nói chỉ khoảng 100 ngàn? Ai mà bán một "sản phẩm nghệ thuật" rẻ như thế? Mà nói là một hoặc vài triệu là đi cắt cổ người ta à? Thôi thôi, tôi không chơi cái vụ này đâu.
      Dĩ nhiên, đã chấp nhận vào Hội và đem sản phẩm đi trưng bày, tôi sẽ phải làm một cách chuyên nghiệp hơn, tức là thay vì các thứ bỏ đi, tôi phải mua các vật liệu cho đàng hoàng. Ví như thay vì làm ngọn đồi bằng cái thau rách, tôi phải mua thép hoặc sắt để uốn khuôn. Nhưng mà ai đi dạy cho tôi? Ai múa cho tôi? Vả lại, cái bàn tay này, uốn sắt thép sao nổi? Cái bàn tay này mà nhúng mãi vào xi măng thì làm sao cầm phấn mà viết bảng? Mỗi lần tôi làm non bộ, bàn tay bị xấu cả tháng trời chưa hồi phục lại được. Thôi tôi không đâu. Ai muốn chơi thì cứ chơi đi, tôi nghỉ.

* * *

       Tuy nhiên, việc nhận được cái giấy mời này cũng khiến tôi nhớ lại lần đi tham dự Festival Bình Định năm 2008.



       Trong ảnh là những sếp lớn của Hội sinh vật cảnh tỉnh Quảng Ngãi. Họ toàn là những cây đa cây đề trong nghề... chơi cảnh cả đấy. Tôi là người mặc cái quần màu đỏ kia kìa. Ảnh chụp vừa không rõ lại vừa...  xấu nữa chứ.
        Năm đó, tôi mang bức tranh làm bằng muối của mình đi tham dự Festival. Ngày về, một trận mưa lớn đã làm bức tranh bị hỏng vài chỗ. Tôi vứt đi luôn, với ý nghĩ sau này sẽ làm lại. Nhưng rốt cuộc cũng chưa bao giờ bắt tay vào làm nữa. Chỉ tiếc là hồi đó không có máy ảnh để lưu giữ lại. Tôi nhớ khi tôi trưng bày bức tranh, khách đến xem, nhất là khách trẻ con, ngạc nhiên lắm, cứ lấy tay chấm vào bức tranh rồi đưa lên miệng nhấm thử xem có đúng là muối không. 




         Kỷ niệm về Festival năm đó còn là bức tranh này. Đây là tranh cắt bằng giấy của kỉ lục gia Phú Thảo- người đã được giới thiệu trên truyền hình Việt Nam về tài cắt khuôn mặt người nhìn nghiêng chỉ trong vòng năm phút. Tôi nhớ hôm đó, ông ấy cắt hình tôi chỉ khoảng 2 phút là cùng. Thêm mấy nét viết chữ kiểu thư pháp nữa, tôi đã có bức hình này. Tôi chỉ phải trả cho nhà kỉ lục có 20.000đồng. 
        Trước khi đi Festival, tôi mua một cái sim điện thoại mới, cất sim hiện dùng ở nhà. Ở đây, tôi gặp và quen khá nhiều người, họ đều là nghệ sĩ ở nhiều lĩnh vực: cây cảnh, đá cảnh, tranh đá, điêu khắc gỗ... Những tác phẩm của họ đẹp đến nỗi tưởng như trong đời chỉ có thể duy nhất một lần được chiêm ngưỡng. Một vài người xin tôi số điện thoại. Tôi liền cho họ số ở cái sim mới. Khi hết Festival, tôi trở về nhà, tháo sim mới vứt đi, chấm dứt mọi cuộc gọi, mọi tin nhắn. 

* * *

        Thôi, cất cái giấy mời này đi, ngủ kĩ cho khỏe cái thân. Tham gia cái Hội này thì thời gian đâu mà làm tác phẩm. Mà nếu không có tác phẩm thì sao gọi là Hội viên được. Vả lại, muốn tồn tại thì phải có tiền. Tôi chưa bao giờ lấy tiền của ai từ một hòn non bộ dù là nhỏ nhất thì làm sao có vốn để làm tác phẩm cơ chứ.
       Tốt hơn hết là bỏ vài quyển giáo án vào cặp, mai lo mà đi dạy đi Mụ Phù Thủy à. Xem nào, sáng mai bốn tiết và hai khối 11 và 12. Cứ thế mà sống đi Mụ nhé! 



24 nhận xét:

  1. Cứ tham gia đi Thị, y ủng hộ nhiệt liệt

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không đâu Y ơi! Thị chỉ có thể tham gia khi có...ông nào đó hợp tác với Thị. Thị nói nghiêm túc đó. Công việc này rất nặng nhọc, cần đàn ông- nếu làm những non bộ có quy mô lớn. Một mình Thị làm sao làm được.

      Xóa
    2. Ông giáo làng chiềng nhé! he he

      Xóa
    3. Vậy thì chuyển ngay hộ khẩu vào Đức Phổ đi. Ngày ngày, Thị bắt trộn xi măng cho rã tay luôn. À, Thị khuyến mãi thêm một con...chim cảnh nhé!

      Xóa
  2. "Chó táp nhầm ruồi"? Không! Do Thủy có tác phẩm về hòn non bộ mới được mời tham dự ấy chứ! Nhưng đi dự hội với những vị khả kính thế mà sao Thủy mặc cái quần "chó táp không tới" thế! Ka ka ka!!!!
    Nhắc mụ : Cẩn thận khi chơi chim nhé! (dù là chim cảnh) hi hi ha ha....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lỗi là ở mấy ông chứ không phải là ở em đâu. Ai lại đi Festival tới 10 ngày ở Qui Nhơn, có phụ nữ ở mà mấy ông ấy không làm nổi cái buồng để thay đồ. Em toàn chờ lúc đi tắm mới thay được quần áo, còn bình thường thì chịu nên mặc cái quần chó táp không tới ấy chứ sao. Ban đêm, em ngủ trên võng, mấy ông ngủ dưới sàn. Có hôm mấy ông ra biển nhậu, muốn có em đi theo cho vui nên khiêng mất cái võng của em ra biển. Thế là em phải ngủ ngoài biển. Tuy nhiên, rất an toàn, không ai dám đụng vào em đâu. Em hung dữ như cọp ấy mà.

      Xóa
  3. Em rất thích những bài viết của chị, đọc thấy thú vị, nhẹ nhàng, và vui nữa, hihi. Cứ như đc ngồi cạnh bên chị nghe chị kể chuyện vậy/
    Thực sự em khâm phục chị lắm luôn, nhìu tài lẻ, hì hì. Chúc chị nhiều bình an và sức khỏe trong cuộc sống.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cũng viết cho vui thôi mà em. Chị ham viết nhưng lại ít thời gian để viết. Về trường mới hóa ra nhiều việc hơn trường cũ. Chị bận tối mắt luôn!

      Xóa
  4. Cứ tham gia đi em ! để học hỏi thêm kinh nghiệm ở các cây đa cây đề , sau này khi về hưu có thêm tiền đút vô túi hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, nghe lời chị, chắc sáng thứ Bảy này em cũng đến đó xem sao. Cũng may là thứ Bảy em không có giờ nên mới đi được. Nơi đây hầu hết là các nghệ nhân lão luyện trong việc chơi cây cảnh, non bộ nên có thể học hỏi ở họ rất nhiều điều. Họ sống cũng rất nghệ sĩ, phần nào đó cũng là sở thích của em nên em cứ đến thử xem chị nhé!

      Xóa
  5. Kính mời :.............Châu Thanh Thủy .................
    Cái hội này có vẻ cộc cằn nhỉ ?
    .
    Chiều vui nhé Mụ ơi -

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lỗi là do người được phân công viết giấy mời đó Minh Lê. Người này quá quen với mình nên ngại không ghi từ "bà" đó mà.

      Xóa
  6. " Thôi, cất cái giấy mời này đi, ngủ kĩ cho khỏe cái thân." Ấy chết, cô giáo dùng bữa rồi ngủ nhé! (cười)

    http://pic100.picturetrail.com/VOL630/13252760/23924307/399203970.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phở bò ngon lắm anh ạ! Ngon ở chỗ anh là người duy nhất lo bữa ăn cho em. Không có anh, em chết đói mất! Anh Rhum cũng nấu cho em ăn nhưng anh ấy nấu dở lắm. Anh ấy bảo em vào bếp nhưng em thà nhịn đói còn hơn là nấu cho anh ấy ăn đó.

      Xóa
  7. Chúc mừng Thủy đi đại hội Hội Sinh vật cảnh huyện Đức Phổ thật vui vẻ nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em nói vậy chứ cũng chưa biết có đi không anh à! Nói chung là tùy hứng thôi. Ở đó chủ yếu là mấy ông chơi...chim. em không có ...chim, đến đó cũng ngại lắm!

      Xóa
  8. Sao ? em không có chim...Cảnh à ! Vậy nên đi xem em à ! hi hi . Vui nhá !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em cũng nghĩ là vui vì ở đó sẽ toàn là...chim...cảnh thôi, đủ kiểu, đủ cỡ, đủ giống, đủ loài anh à!

      Xóa
  9. Hội Sinh vật cảnh- lại đem viết tắt SVC, nếu không đọc kỹ bài thì lại suy diễn ra đủ thứ há chị? Thôi ở nhà ngủ khỏe chị ơi. Hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đằng nào thì chị cũng không tham gia mà. Nếu có đến đó, cũng chỉ xem thử có cách làm non bộ nào mới hơn không mà thôi. Em biết chị làm non bộ bằng xốp từ ý tưởng nào không? Một lần, chị nhìn thấy Tú (một thợ làm non bộ bằng san hô chuyên nghiệp) cầm miếng xốp lên và lấy bật lửa đốt. Miếng xốp teo lại thành hình thù hay hay và rất cứng. Thế là chị nảy ra ý thử đốt một miếng xốp rồi đỏ xi măng lên thử. (Trước đó, chị đã làm non bộ bằng vải rồi). Thấy được và còn đỡ tốn công, lại rẻ hơn non bộ bằng vải nữa. Thế là từ đó chị bắt tay vào làm non bộ xốp. Nên nếu gặp gỡ mọi người trong Hội, mình cũng sẽ học hỏi được rất nhiều điều em à!

      Xóa
  10. Cứ vào Hội đi! Em đã thành Hội viên rồi thì khi ấy việc nhờ một Hội viên để phụ giúp mình làm non bộ chắc không khó? Tội gì! Vừa có người để sai vặt, vừa có chỗ để ngủ miễn phí! He! He!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái chữ "ngủ miễn phí" ở đây có ý nghĩa gì vậy Nguyễn Huy? Nên nhớ là chủ nhà này khó tính lắm đó! Có đùa giỡn gì cũng phải có mức độ, không thì đừng trách chủ nhà bất lịch sự! Là đàn ông, khi nói năng với phụ nữ phải biết điểm dừng. Nếu không thì "gậy ông đập lưng ông" đó!

      Xóa
  11. Tham gia cho vui em à! Có dịp để học hỏi kinh nghiệm từ những cây cổ thụ mà bỏ qua thì tiếc lắm.
    Đong đầy yêu thương bên em nha!

    Trả lờiXóa
  12. Ô Trời cô em đa tài của tôi sướng thiệt đó. Ngưỡng mộ quá đi.
    Nhưng thôi nghỉ cái hội SVC cũng được vì nó mất thì giờ lắm. Khi nào em về hưu thì hãy tham gia cho vui nha.

    Trả lờiXóa