Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

CHIẾC ĐỒNG HỒ VÀ ĐÔI GIÀY




      Mai đã là ngày nhà giáo Việt Nam, mình biết chắc là từ bây giờ đến ngày mai sẽ không còn một chút thời gian nào để đến từng nhà anh chị em đồng nghiệp trên Blog để nói lời chúc mừng nữa nên mình xin mượn những dòng chữ đầy ân tình này, gửi đến tất cả anh chị em đồng nghiệp lời chúc sức khỏe, thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Anh chị em hãy lượng thứ cho sự chậm trễ của mình. Cả ngày hôm qua, ngày nay mình đều làm việc tại trường. Mình mới về nhà lúc gần 7 giờ tối chứ mấy. Từ giờ  đến khuya, mình còn phải viết giới thiệu chương trình văn nghệ cho ngày mai nên không thể đi thăm anh chị em nào được cả. 



* * *

       Tuy nhiên, bây giờ có hai vật mình lại muốn ngay lập tức khoe với các bạn nè:

CHIẾC ĐỒNG HỒ



          Đây là chiếc đồng hồ mình nhận được cách đây hai ngày, từ Sài Gòn gửi về. Có thể dễ dàng đoán ngay ra đây là quà tặng mẹ của hai con trai. Mình mừng quýnh, mừng vì suýt chút nữa, mình đã đi mua chiếc đồng hồ khác rồi...
       Mình vốn có một chiếc đồng hồ cũ, đã dùng từ tận những năm 2002. Theo thời gian, chiếc đồng hồ cũng đã mệt mỏi, già nua y như mình vậy. Cách đây hơn một tháng, nó chạy chầm dần rồi chết lâm sàng. Mình vội mang nó ra tiệm cấp cứu. Nó hồi sức, cầm cự được ít ngày rồi cũng tắt thở hẳn. Mình buồn bã khâm liệm nó trong một chiếc hộp. Định đi mua chiếc đồng hồ khác mà cứ nấn ná, tiếc tiền mãi nên mỗi khi đi dạy cứ phải lôi cái điện thoại cùi bắp ra xem giờ. Trong đầu ngày nào cũng nuôi ý định đi mua đồng hồ mới mà nuôi mãi nó cũng không chịu lớn. Ra tiệm hỏi thử thì thấy đồng hồ đủ loại giá, cỡ 500 nghìn một cái là tạm dùng được. Thế mà vẫn không chịu mua. Cơ bản là vì con nhà nghèo, mua cái gì cũng thấy tiếc. 
       Đang trong nguồn cơn "bối rối" thì nhận được bưu phẩm ghi tên Ku Lu, mở ra thấy chiếc đồng hồ. Chẳng hiểu sao chúng nó biết mẹ cần đồng hồ mà mua nhỉ? Ngay hôm sau, đeo vào tay đi đến trường, đùa với đồng nghiệp bằng cách giơ giơ tay ra: "Ôi sao hôm nay tay mình mỏi thế nhỉ?". Đùa cho vui thôi chứ Bưu phẩm nhận được ngay lúc đang duyệt văn nghệ tại trường, mở ra trước mặt mọi người, ai cũng biết là mình có đồng hồ mới, giá trị vật chất thì không bao nhiêu nhưng giá trị tinh thần là vô giá.


ĐÔI GIẦY



          Cuối tiết tư sáng nay, lúc chuẩn bị ra về thì một cậu học sinh chạy lên tặng mình một gói quà. Mình quá bất ngờ. Thường thì giáo viên cấp Ba bọn mình rất ít khi nhận được quà của học sinh, không giống như giáo viên cấp Một đâu. Không phải là mình có ý gì, chỉ là mấy nhóc cấp Một đòi Ba Mẹ phải mua quà cho cô cho bằng được. Thấy bạn kia mua mà mình không mua là không được. Do đó, cứ có bao nhiêu học sinh trong lớp là giáo viên chủ nhiệm có gần như là bấy nhiêu món quà. Mình không biết nơi khác thế nào chứ ở quê mình là vậy nên có gì đụng chạm đến anh chị em là giáo viên ở vùng khác thì mình xin lỗi trước.
      Riêng giáo viên cấp Ba chỗ mình, thường thì ngày 20-11, sau khi dự lễ và liên hoan ở trường xong, mọi người lại kéo nhau đi karaoke hoặc chơi ở đâu đó mãi đến chiều tối mới về nhà , tránh việc học trò đến thăm, quà cáp sẽ rất phiền phức.
       Mình cũng vậy thôi, mình cũng đi đến tối, Về nhà là mình đóng luôn cổng ngõ. Không có mấy món quà của học trò, mình có nghèo đi đâu mà giả sử có, mình cũng có giàu thêm đâu. Thường thì mình chỉ thấy vui khi nhận được diện thoại, tin nhắn hoặc quà của học trò cũ, đã ra trường. Chúng nó đã đi xa mà còn nhớ về cô của nó, điều đó mới là đáng quý. Và kết quả là giờ mình có cả đống túi xách do học trò gửi về, cũng chả mấy khi dùng, cứ cất đó. 
        Thì sáng nay, nhận được quà của cậu học trò đang dạy bây giờ. Có lẽ nó cũng sợ mai cô không có ở nhà nên "đột kích" ngay trên lớp chăng? 
       Về nhà mở quà ra và mỉm cười: Đôi giày bệt, kiểu giày búp bê của bọn con gái tuổi ten. Vả lại, nó to quá cỡ chân mình tới vài số. 
        Tội nghiệp cậu học trò. Ai đi mua cho nó đôi giày này nhỉ? Nó không thấy là cô của nó chỉ đi giày cao gót hoặc có gót thấp, chứ không bao giờ đi giày bệt sao? Vả lại, cô nó sắp lên 47 tuổi mà còn mang giày có dây nơ như bọn con gái mới lớn thế kia thì có buồn cười không cơ chứ! Thêm nữa, chân cô nó quá chân... vượn! 
        Nhưng thương là thương cái tình của thằng học trò thật lòng. Quà tặng của học trò, của mọi người dẫu có không dùng được thì mình cũng cất đi làm kỉ niệm chứ chẳng cho ai đâu. Nhưng phải nghĩ cách nào mang được đôi giày để cho cậu học trò ấy vui chứ nhỉ? 
       À đúng rồi, để móng chân thật dài cho nó... dài chân ra! 




16 nhận xét:

  1. CHÚC CÔ GIÁO NGÀY NHÀ GIÁO VN VUI THẬT NHIỀU NHÉ!

    https://ci5.googleusercontent.com/proxy/kOVIDaDABZkGZLiQTJ5VTqax9HKq3DXi8ytZsyXmyH_W8R5FJQ9unXDy17ZAxlLJgJ5owKe0O0LlZKnUtBwF5OMLvFko4mor_mk7EPZp1La7x2V-Qgoj4W_vSyVASpl8ggKJp2kUIMKXK7IYlGHyTHMnAqzYPkgxsxVy20_stNN50ViGlz9F00A4naqmJjsFsu8dZ3ieHYWIxd6lES8i_gpEstxncni7SExpBlk3iWBidOwlEioe8lAXUpWfcXpHPw4qRPhoJ5kdho6J031x_19nv56kimFazikGwArvyTT_51tmteF3GHWmPjgZDu3dUfp-wIO9jApxFzcTdM8yc5QHdarU8MAqAggV=s0-d-e1-ft#https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxy?url=http%3A%2F%2F1.bp.blogspot.com%2F-RKVRoQ1nOZ8%2FVGwKEbdY8DI%2FAAAAAAAABa8%2F8v_ku_DHyUo%2Fs1600%2Fteacher%27s%252Bday.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao em bấm nó không ra được cái gì cả vậy anh?

      Xóa
    2. Hình động tự làm , chuyển từ máy tính tải lên blogspot có lẽ đ/c ảnh (Image URL) không được mặc định.

      Xóa

  2. http://tonygifsjavas.com.br/galeria_gifs_animes/flores/images/flor_327.gif

    Trả lờiXóa
  3. Như thế này là quá hạnh phúc rồi em gái . Vui nhiều em nha !

    Trả lờiXóa
  4. Em chúc chị có một ngày của mình thật ý nghĩa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tâm mới điện về chúc mừng chị. Nó nói là gặp em nó rất bất ngờ. Nó nói là em có phong cách hơi giống chị đấy! Nó rất thích em!

      Xóa
  5. Thanh Thủy ơi...ở ngoài ni giáo viên cấp 3 cũng vẫn nhận được quà từ học sinh đang học đấy. Tuy chúng không đi riêng rẽ như học sinh cấp 1 mà đi theo nhóm hoặc theo lớp.
    Chúc mừng TT nhận được món quà thật ý nghĩa từ con trai yêu và món quà thật dễ thương từ trò nhé
    Dù sao những người làm nghề chở đò cũng thấy vui và tự hào vì có ngày lễ kỉ niệm này đúng không em?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, hôm nay em hát khản cả cổ luôn đó chị. Hát với đồng nghiệp khi ngồi chung một nhóm thôi. Một người chơi ghi ta, còn đâu hát. Vui lắm chị!

      Xóa
  6. CHúc mừng cô giáo, không riêng ngày nì mà mọi ngày....

    Trả lờiXóa
  7. Ui, Chị có cái nhà trên facebook á? Ct thấy một cô tên là Vũ Thanh Nhuận.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời ơi, sao em phát hiện ra hay vậy! Chị mới qua đó được có mấy ngày thôi. Mục đích là để tìm và liên lạc với những người thân. Còn các bài viết chính vẫn là bên này vì đất để viết bên đó "chật hẹp" lắm. Vả lại, chị cũng chưa rành việc "chơi" nó đâu.

      Xóa