Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

ĐI QUA THỜI GIAN




                                       Cũng đôi lần muốn nói
                                        Anh là người...xa xưa
                                        Chỉ sợ rằng anh hỏi:
                                        Em hay nói câu thừa?

    

     Tức giận, nàng gào lên trong máy, rằng nàng ghét gã, nàng quên gã rồi. Gã đừng bao giờ gọi điện hay nhắn tin hay tìm gặp nàng nữa. Mệt mỏi, chán nản, hờ hững, lạnh nhạt... tất cả mọi trạng thái đều có trong nàng. Giọng nàng không còn nũng nịu, âu yếm như khi nàng vui vẻ nữa mà nó đanh lại, cay nghiệt một cách đáng ghét.
      Gã vội vàng xoa dịu và cúp máy. Gã chờ nàng nguôi giận. Gã quá hiểu nàng. Nàng độc ác nanh nọc đó nhưng cũng chỉ được vài ngày thôi. Cơn điên của nàng bất chợt đến rồi cũng bất chợt đi. Nếu nàng điên, nàng giận, nàng gào thét thì không có gì đáng sợ. Cái đáng sợ nhất là nàng không còn điên, còn giận, còn gào, còn thét nữa.

* * *

     Còn nàng, trong sâu thẳm vẫn là sự cô độc đến cực đoan. Sau mỗi lần gào lên với gã như vậy, nàng buông máy, buông mình xuống căn phòng trống đến rợn cả người. Bóng tối phủ lên đôi mắt nàng. Nàng chợt thấy mình già nua và tàn lụi một cách đáng sợ.
      Thế mà sáng ra, trang điểm, đóng bộ vào đi ra phố, nàng vẫn khiến bao nhiêu người phải trầm trồ: Sao mà vui vẻ trẻ trung giữ vậy! Vui ư, trẻ ư? Ai biết được trong lòng nàng, trái tim nàng như đã già đi cả trăm tuổi. Nàng chỉ sục sôi được có một lát rồi lại tắt ngấm. 
     Nhưng nếu nói là nàng quên gã rồi thì gã cũng đâu chịu tin. Ừ thì muốn thế nào nàng cho như thế. Cái lưỡi không xương, nàng nói thế nào mà chẳng được. Muốn thế ư? Thì thế! Nàng tuôn ra một tràng, nào là nàng nhớ gã, mong gặp gã, trên đời này gã là người quan trọng nhất đối với nàng, trái tim nàng chỉ dành cho riêng gã mà thôi. Hẳn là gã hả hê và sung sướng lắm! Hay là gã cũng như nàng, nói dối không biết ngượng miệng. Vì cái điều nói dối ấy có hại đến ai đâu. Gã vẫn có cuộc sống của gã. Trong cuộc sống ấy chẳng mấy khi có bóng dáng nàng ngoài những lần trốn vợ đi chơi. Còn nàng, cũng chỉ thế. Có khi cả năm trời mới gặp gã một lần qua loa chiếu lệ. Những lúc cô đơn nhất nàng cũng không hề nghĩ đến gã. 

* * *

      Thế mà nói là quên gã rồi thì gã đâu có chịu. Nàng cũng không hiểu gã muốn bấu víu vào cái gì nữa. Quá khứ qua đã lâu. Quá khứ đó đủ để hình thành trong nàng sự coi thường đối với gã. Tuy nàng hiểu vì sao gã phải làm như vậy nhưng vẫn cứ coi thường. Người ta không thể yêu người mà người ta coi thường. Nhưng thực lòng nàng thấy quá đắng cay...
      Nàng thấy lòng rưng rưng, muốn khóc nhưng không một giọt nước nào chảy ra được.
      Thôi, chuẩn bị đồ đạc, mai đi biểu diễn. 
     Trên sân khấu, nàng từng là người tình ảo của nhiều chàng trai với những vũ điệu về tình yêu hết sức tha thiết. Nhưng ngoài đời, tình yêu của nàng cũng có bao giờ là thực?

29 nhận xét:

  1. Đừng gào thét nữa em ơi
    Mặc cho gã cứ thốt lời nhớ nhung...

    Ngủ ngon Thuỷ nhé!

    Trả lờiXóa
  2. nàng điên, nàng giận, nàng gào thét
    Ôi chao!
    Có lẽ nào! ?????????????

    Trả lờiXóa
  3. Trái với yêu không phải ghét, giận ... mà là sự hờ hững. 'Nàng" còn ghét, còn giận là vẫn còn yêu thương đó thôi. Bao giở, trước 'gã' mà 'nàng' tỉnh bơ như người xa lạ, đó mới là sự kết thúc của một tình yêu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải thế đâu Ct ơi! Nàng đã quá mệt mỏi với cái gã này rồi!

      Xóa
  4. Ai hiểu được -Thẳm sâu trong tiềm thức
    Nỗi đơn lòng -Hồn trống vắng bên đời
    Vì thế cuộc -Thôi đành thế đành thôi
    Kệ tim yêu -Cứ dằn trong tức bực -...........
    ...........
    Tuần mới an bình -làm việc tốt Mụ Nhé

    Trả lờiXóa
  5. Chúc CTT và gia đình mùa Giáng Sinh an bình và Năm Mới hạnh phúc !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bây giờ chúc Giáng Sinh thôi. Để vài hôm nữa qua chơi rồi chúc năm mới nữa chứ!

      Xóa
  6. Lâu nay buồn, vào blog đôi khi, vẫn ghé em nhưng lướt qua vô hồn.
    Hãy hướng về phía trước đi em, quẩn quanh với quá khứ chi cho mệt!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quá khứ hay hiện tại cũng chỉ thế thôi chị ơi! Em mệt mỏi quá rồi!

      Xóa

  7. Ghé thăm cô giáo, thân chúc mùa Giáng sinh vui vẻ và năm mới 2015 hạnh phúc!

    http://2.bp.blogspot.com/-WF9DKmiOXDU/VJQo8Sf7X5I/AAAAAAAABMA/9z2RnTYwVkQ/s1600/pd.gif

    Trả lờiXóa
  8. Hẳn là anh đã... xa xưa
    Cô đơn em chẳng bao giờ nhớ anh?
    Tình yêu sao quá mong manh
    Tưởng sâu nặng bỗng hóa thành hư không!...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đọc tứ tuyệt của anh, em buồn thêm đây này!

      Xóa
    2. Buồn là một dạng yêu vì
      Còn hơn là chẳng có chi để buồn!...

      Đón Giáng sinh vui vẻ và ấm áp an lành, ngọt ngào yêu thương em nhé!

      Xóa
  9. cô giáo nhà văn ơi! Càng ngày viết càng hay và bạo ghê nhen , ko biết mấy gã trai khi đối diện với cô giáo có cảm thấy nhột nhạt hay ko? Có cảm giac như cô giáo đã đọc được những suy nghĩ " tối thui" của họ mà co giáo thì" ko sợ trời ko sợ đất "! Chẳng may bị cô giáo fang cho vài câu thì thật là chui xuống đất cũng ko kịp! Hihi.. Mình thật là ái mộ cuộc sống của cô giáo bây giờ ," tự do muôn năm" ! Qua fb của mình đi tám mới tiện

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cậu không kết nối với tớ nên tớ không nói chuyện với cậu được. Cậu bấm vào chữ "Kết bạn" hoặc "chấp nhận" đi nhé! Hay là 2 múi giờ ở hai nơi cách nhau nửa vòng trái đất nên chúng ta cứ thức lệch pha nhau chăng?

      Xóa
  10. Trả lời
    1. Chưa tới ngày mà. Tết dương lịch Thị sẽ ra Hà Nội. Nhưng sẽ về gấp để đi dạy!

      Xóa
  11. Chúc TT VUI LỄ GIÁNG SINH ĐẦY HỒNG ÂN EM NHÉ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm rồi em mới lại gặp anh, thấy vui như gặp lại... cố nhân!

      Xóa
  12. Phụ nữ tụi mình thật phức tạp em nhỉ? Không biết các đấng tu mi nam tử có phức tạp như tụi mình chăng?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, họ không phức tạp như chúng ta đâu chị. Họ chỉ quá khó hiểu thôi.

      Xóa
  13. Điên... mà còn biết là khi điên mình không đáng sợ!

    Trả lờiXóa
  14. Cô giáo có tâm hồn nghệ sỹ.

    Trả lờiXóa