Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

MỘT PHẦN TƯ NỤ CƯỜI




        Chồng xưa gọi điện, thông báo thằng em trai chuẩn bị cưới vợ lần hai.
       À thì có gì đáng ngạc nhiên đâu. Nó li hôn vợ rồi thì phải cưới vợ khác chứ, cũng như anh trai nó vậy thôi mà. Đàn ông mấy ai sống được một mình.
       Nhưng điều đáng nói là chồng xưa rụt rè rủ nàng cùng đi dự đám cưới. Nàng lặng lẽ nở một phần tư nụ cười.
       Nàng nhớ rất chính xác là ngày mùng hai Tết âm lịch này là tròn 7 năm nàng chưa gặp lại người đã từng đầu ấp tay gối mười năm trời ấy.
        Thằng em cũng đã gọi điện mời nàng vào dự đám cưới nó. Nó bảo rằng sẽ nhờ hai con trai nàng đi bưng quả. Dù gì thì đó cũng là chú ruột của chúng nó. Chúng nó có bưng quả thì cũng tốt chứ sao.
       Nhưng nàng ngạc nhiên một điều: Sao gã chồng xưa lại rủ nàng đi đám cưới em gã nhỉ? Gã không biết rằng nếu nàng tham dự, nàng sẽ gặp lại rất đông bà con họ hàng bên đó sao? 
       Lần cuối cùng, nàng về quê gã là năm 1998. Mười sáu năm qua rồi, mọi người chắc cũng đã quên nàng. 
        Gã cũng đã có vợ mới và hai đứa con. Thời gian đã xóa đi những căng thẳng của nàng với gã. Nhưng nàng chưa bao giờ có ý định tha thứ cho gã. Không, cũng không phải, nói đúng hơn là nàng không còn ấn tượng gì về gã trong cuộc sống của mình.
       Đi dự đám cưới em gã ư? Gã không biết rằng nếu đi, nàng sẽ phải vượt đến cả ngàn cây số, vào đến tận Vũng Tàu, chỉ để dự một đám cưới của một người đã không còn liên quan gì về luật pháp ư?
       Sao gã không nghĩ đến việc nàng sẽ gặp lại các anh chị của gã, cháu chắt gã. Rồi những tấm hình chụp chung, chụp riêng. Rồi những lời bàn ra tán vào... Tất cả những điều ấy sẽ đến tai người vợ mới của gã. 
       Sao gã không nghĩ rằng nếu nàng cũng ở đâu gần gần đó thì việc nàng đi đến đám cưới cũng là điều dễ hiểu. Đằng này, nàng cách cả ngàn cây số. Nếu nàng có mặt, người vợ mới của gã cũng sẽ phải chạnh lòng: Chị ấy ở xa như thế mà vẫn vào dự đám cưới, chứng tỏ phải có lời mời nhiệt tình lắm! Từ đó, cô ấy sẽ còn chạnh ra bao điều khác nữa. Dân trí thức với nhau cả mà, nghĩ ngợi lắm lắm.
        À, nàng biết. Xa lâu quá rồi, gã cũng còn tò mò về nàng, nhất là khi biết rõ nàng vẫn chỉ sống một mình. Vả lại, dù sao nàng vẫn là mẹ hai đứa con trai gã. 
       Quá khứ lẽ ra đã khép lại từ lâu. Nhưng càng về già, người ta lại càng muốn khơi lại nó. Nhất là khi gã luôn luôn sống trong cảm giác có lỗi với nàng. 

* * *

        Nàng sẽ đi, cho dù chỉ có thể đặt chân đến đất Vũng Tàu một ngày. Thấy nàng, có lẽ mọi người bên đó "cảm động" lắm. Vì nàng còn dày nặng ân tình thế cơ mà. 
       Dù sao, hai đứa con trai của nàng cũng là một chút niềm tự hào của dòng họ họ. Chúng là hai trong số ít những đứa con, đứa cháu của họ đậu Đại học và học hành đến nơi đến chốn. 
        Thế mà lúc chúng còn nhỏ xíu, họ ở đâu nhỉ?

* * *

      Nàng sẽ đi, nhưng đừng nhầm tưởng là vì họ. Nàng đi theo một tiếng gọi xa xăm...



26 nhận xét:

  1. Nàng sẽ đi dự đám cưới em chồng xưa sau nhiều băn khoăn do dự. Nhưng TIẾNG GỌI XA XĂM nào là động cơ mạnh mẽ thúc đẩy nàng đi vậy? Anh tò mò rồi đó. Hiii...
    Anh chúc em ngày mới khỏe vui và an lành nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, tiếng goi từ một người... đàn ông khác, không liên quan gì đến gã và em trai gã anh ạ!

      Xóa
    2. Cũng là cơ may có nguyên cớ đám cưới em chồng xưa để nàng đến với tiếng gọi "từ một người đàn ông khác". Nhất cử lưỡng tiện. Hiii...

      Xóa
    3. Tình cờ là người đó lại ở Vũng Tàu chứ nếu không em cũng không đi đám cưới đâu. Em đâu đủ tình cảm để mà vượt tới 1000 cây số mà vào đám cưới của em người không còn là chồng nữa. Chỉ có hai con trai em là còn chút liên hệ máu mủ thôi. Nhưng anh biết tính em rồi, cho dù có cuộc gặp nào đi chăng nữa thì em vẫn là em thôi.

      Xóa
  2. TIẾNG GỌI NƠI HOANG DÃ có sức hút mạnh thế à! (cười).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, vì em cũng hoang dã như tiếng gọi ấy nên nó có sức hút ạ!

      Xóa
  3. Trả lời
    1. Trưa đi nay về, bưng chén cơm, vừa nuốt vừa nghẹn vì không có canh, thấy mình "an" thì có an thật nhưng chưa có "vui" Hung Phi à!

      Xóa
  4. TIẾNG GỌI XA XĂM , TIẾNG GỌI NƠI HOANG DÃ đều là những sẻ chia nỗi niềm của nàng khi TIỀNG XƯA, DƯ ÂM vang vọng. Mong rằng chuyến đi sẽ biến 1/4 nụ cười thành nụ cười trọn vẹn.( Đọc bài này aR cười, có chút ái ngại)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, "tiếng xưa", "dư âm" không đủ sức để em phải vượt 1000 cây số đâu anh. Em đi vì một tiếng gọi khác cơ. Anh đừng ái ngại, em đã sống thế hơn 10 năm rồi và không có gì thay đổi được em đâu.

      Xóa
  5. xa xăm ...xa xăm..xa xăm
    mười năm , trăm năm , ngàn năm
    biển còn
    người đi ,,người đi.. mỏi mòn
    vết chim đã
    dấu tình còn
    mất
    quên
    gập ghềnh ..gập gềnh..bồng bềnh
    từ hoang dã gọi tiếng
    em
    thật thà

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em không thật thà đâu anh ơi! Em đầy những "mưu mẹo", có điều những mưu mẹo đó không hại người thôi!

      Xóa
  6. Những trăn trở rất con Người, một con Người suy nghĩ thấu đáo và đẹp đẽ. Để rồi cuối cùng nàng quyết định đi dự đám cưới của em " chồng xưa". Dù quyết định ấy có được là vì từ một TIẾNG GỌI XA XĂM nào đi chăng nữa thì chị ST cũng thấy đó là một quyết định đúng đắn. Theo chị, em nên đi và đi trong một tư thế kiêu hãnh ngẩng cao đầu vì em đã nuôi dạy được hai đứa con đến nơi đến chốn và vì chính bản thân em đáng được như thế.
    Chúc mừng em

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ vâng chị ạ! Dòng họ chồng xưa thì luôn luôn nể phục em rồi vì những gì em đã làm. Thực ra lâu nay, em không đi dự một đám cưới nào bên đó nhưng 2 con trai em vẫn đi và em vẫn gửi quà mừng đấy chứ. Hai đứa con vẫn thường xuyên xuống chú nó chơi và ở lại ngủ với chú nó. Lần này, em vào là vì một người khác chị ạ (chắc là ... đàn ông! cười!).
      Em bận quá chị ơi, công việc em ngập đầu luôn. Cuối tuần này, em phải đi diễn ở xa 2 lần nữa. Thấy công việc, em phát sợ luôn nhưng vẫn phải làm. Nhiều lúc, em thấy mệt mỏi quá. Hôm nay em gầy nhom rồi chị à, quần áo em mặc rộng hết. Em không muốn ăn vì quá mệt!

      Xóa
  7. Thăm em và chúc em có một cuộc gắp gỡ thật tuyệt vời nhá! Hãy đi theo tiếng gọi cho dù ấy chỉ là tiếng gọi "xa xăm" nha em! Chiều mùa đông chị tím gửi về nơi có em một vòng tay ôm, mong em ấm áp.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em viết văn mà chị. Còn cuộc gặp như thế nào thì chờ nó diễn ra đã. Cho dù nó có tuyệt vời hay không thì với em, nó vẫn như một tư liệu, một trải nghiệm để viết thôi. Con đường đi của em vẫn là sự cô độc. Em thích cuộc sống đó và không muốn thay đổi nó đâu ạ! Được chị Tím ôm em thấy ấm áp lắm!

      Xóa
  8. Thì đi -cho hai đứa con chúng về thăm nội tộc một chuyến mà -Khóc hay cười thì cũng là dịp cho các cháu thăm quê nội
    Chiều an bình nhé -Mụ ơi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải quê nội đâu Minh Lê ơi! Quê nội ở Phú Yên cơ mà. Họ có thể gặp hai đứa con của mình ở bất cứ nơi nào trên đất nước này, nhưng riêng quê nội thì không. Không một ai còn dám mở miệng xin cho các cháu về quê nội nữa sau khi bị mình nói cho một trận. Lí do: mãi đến khi chúng vào Đại học, họ mới liên lạc và tìm chúng. Còn 10 năm trước đó, chúng sống chết thế nào họ không cần biết. Trong suốt 15 năm qua, Ba chúng nó cũng chỉ gặp chúng được đúng 4 lần và chưa một lần cấp tiền nuôi dưỡng. Cho nên tư cách nào mà nhận con nhận cháu. Mình đối xử như vậy là quá tốt rồi. Cho nên mình mới nói là họ phải kính trọng mình. Còn quê nội, mình sẽ dẫn các cháu về khi bà nội qua đời. Chắc chắn thế! Đó là đạo lí, mình không quên đâu.

      Xóa
    2. Tui hiểu rồi Mụ -Hãy làm để cho hai đứa chúng luôn tự hào về mẹ nó -
      Chúc Mụ ngày mới bình yên nhe -luôn vui vẻ nè -

      Xóa
    3. Thật khó khăn khi phải quên đi những gì đau buồn và trĩu nặng trong trái tim Minh Lê à! Bình thường, lo làm ăn không nghĩ tới đâu. Nhưng khi có gì đó buộc phải gợi lại, lại thấy mình như mất đi nhiều thứ lắm!

      Xóa
  9. Trả lời
    1. Không, Thị sẽ cười 3/4 nhưng là cười với... Y thôi! Y còn lời hẹn gặp Thị tại Đức Phổ đấy nhé! Đó là một món nợ, cho đến cuối đời cũng phải trả.

      Xóa
    2. Sẽ có dịp y vào cho mà xem

      Xóa
    3. Dù sao thì trước mắt vẫn có một lời hẹn để mà có quyền được chờ đợi, còn hơn là đứng trước một đại dương mênh mông.

      Xóa
    4. Em hãy chú ý giữ gìn sức khỏe chứ đừng ham làm việc quá đến nỗi mệt mỏi không muốn ăn nha. Nhỡ ốm ra đấy thì tooijem và khổ cho cả các con em nữa chứ vì chúng sẽ lo lắng cho má nhiều mà

      Xóa
    5. Dạ, em không sao đâu chị. Đôi khi em có giai đoạn mắc bệnh lười ăn cho dù đồ ăn có để đầy tủ lạnh em cũng không buồn lấy ra nữa. Nhưng cũng có giai đoạn em đụng gì ăn nấy đến nỗi tròn quay ra. Giờ em đang không muốn ăn chị ạ! Em nấu cơm xong cứ để đó mãi không ăn. Từ sáng tới giờ em không ăn gì cả vẫn không thấy đói.

      Xóa