Gió không đưa
nổi mây về với
Gã khách nơi xa - kẻ bạc lời
Thiếu phụ giơ tay mà không tới
Một nửa vành trăng khuyết lẫn vơi.
Ta nhớ rằng khi vẫn bên người
Ta đã ươm vun tình đầy vơi
Ta mong gom hết mây và gió
Buộc chặt quanh ta một túi trời.
Năm tháng qua đi - cũng ngậm ngùi
Chẳng thể cân đong những buồn vui
Mắt ta đông cứng hai dòng lệ
Chẳng giọt nào rơi nhợt màu môi.
Ta không cười nên mặt chẳng tươi
Mắt vẫn đăm đăm một góc trời
Tim ta nhỏ lắm nên không thể
Ôm trọn tim ai - một cuộc đời.
29 - 1 - 2012