Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

MẢNH GHÉP




                                         Vì sao chỉ là mảnh ghép
                                         Mà không là cả đời nhau
                                         Cánh cửa cuộc đời mở khép
                                         Đi ngang cũng chẳng ngoái đầu

                                         Một thời ta yêu như thế
                                         Tưởng chừng cháy cả đam mê
                                         Một thời tưởng như không thể
                                         Chia đôi - dù chỉ câu thề 

                                         Hóa ra tình là cõi mộng
                                         Để ta tự ghép vào nhau
                                         Trò chơi lâu rồi, chán thế !
                                         Cắt ra - mỗi mảnh nát nhàu...
                                                                     15 3 - 2015


( Ảnh chỉ là minh họa. Do ảnh này cắt và ghép dễ nên tôi lấy nó ra nghịch ).


* * *

    Lâu rồi chưa viết dòng tự sự nào trên Blog. Phần thì quá bận, phần thì sự xô bồ, vội vã của Facebook cuốn hút tôi. Biết là ở Fb, dễ làm quen, dễ kết bạn hơn. Cũng nhờ Fb mà tôi tìm lại được hầu hết bạn bè đã học cùng Đại học, thậm chí bạn ở nước ngoài cũng tìm được. Nhưng Fb không phải là nơi để giãi bày hay miêu tả những điều có tính chất riêng tư.

     Thì viết trên Blog vậy. Viết ở Blog bây giờ, không còn tâm lý ngại và sợ nữa. Vả lại, mọi người chỉ đọc chứ có mấy ai nói gì đâu mà phải lo. Còn hiểu như thế nào là tùy mỗi người. Tuy nhiên, tôi vẫn rất thích một câu nói của một diễn viên trong bộ phim "Biệt thự táo đỏ" của Trung Quốc: "Những gì ta nghe được, thậm chí nhìn thấy được, vẫn chưa hoàn toàn là sự thật". Vậy thì hơi đâu mà đi đánh giá một con người khi chỉ đọc qua những gì họ viết.

    Thật ra, khi qua Fb, tôi mới hiểu rằng những người có gì viết nấy, đụng đâu viết đó, cái gì cũng viết, ảnh nào cũng đăng; viết sai chính tả, sai ngữ pháp, viết những câu rất ngô nghê ... mới chính là những người thật thà, dễ hiểu, không có gì quanh co uốn lượn cả.
    Còn tôi, viết rồi đọc đi đọc lại, sửa chữa, suy ngẫm, ảnh đăng luôn luôn có ý đồ..., thì chưa chắc đã là người đáng tin cậy đâu. Tôi xoay như chong chóng, lúc thế nọ, lúc thế kia, có trời mà hiểu.

* * *

     Hồi còn học Đại học, bạn bè tôi ít người chỉ qua một, hai mối tình. Nhưng mỗi khi "thay tình", cả bọn lại ngồi lại thắc mắc với nhau: Tại sao khi yêu mối tình thứ hai, thứ ba..., vẫn thấy say sưa, nồng cháy như tình đầu nhỉ? Thế mà người ta cứ nói tình yêu chỉ có một là sao? Tất nhiên, chúng tôi hồi đó có qua mấy mối tình đi chăng nữa thì hầu hết cũng vẫn còn "nguyên", vẫn đủ "phẩm chất" để mà lấy chồng, chứ không như bây giờ đâu.

    Bây giờ, bạn tôi đa số đã yên bề gia thất, con cái học hành giỏi giang, vợ chồng yêu thương đầm ấm, có đứa còn công danh đề huề nữa. Chúng nó, nhiều đứa khá giàu tiền của, đời sống vật chất chẳng thiếu gì.
     Chỉ có tôi là nghèo. Nhưng chúng nó giàu cái nọ, lại nghèo cái kia. Tôi nghèo cái kia, nhưng lại giàu cái nọ.
     Chúng nó tiền bạc, chức quyền không thiếu. Còn tôi lại quá thiếu điều này. Nhưng chắc chắn những "mảnh ghép" trong cuộc đời, chúng sẽ chẳng bao giờ bằng tôi.

* * *

     Đến đây, chắc phải nở nụ cười hài hước, kiểu như AQ với phép "thắng lợi tinh thần" nổi tiếng. Giàu gì không giàu, lại đi giàu các "mảnh ghép" !
     Chắc chẳng có ai lại thích giàu các "mảnh ghép" cả. Ngẫm đời mình, may rủi liền kề.
    Rủi vì đến tận bây giờ, 47 tuổi, mà chỉ toàn những "mảnh ghép". Lúc nào thích thì ghép, mà không thích thì lại tách ra, đi ghép vào chỗ khác.
     May vì đến bây giờ, 47 tuổi, vẫn còn cơ hội để ghép các "mảnh ghép". 
     Vì sao không biến các mảnh thành một mảnh?
     Điều đó đừng hỏi Trời, hãy hỏi Tôi !




6 nhận xét:

  1. Hai người chỉ là mảnh ghép
    Khít nhau nhưng chẳng cùng gien
    Nên cứ chối nhau đây đẩy
    Đam mê thoáng chốc chán mèm.

    Nếu mình ghép nhau tình nguyện
    Hai bên đồng điệu tâm đầu
    Âm dương bù trừ hòa hợp
    Suốt đời gắn bó bên nhau...

    Thăm em, góp vui đôi lời. Mong em tìm được một nửa của mình để ghép vào bền chặt nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, em không tìm đâu anh. Em cứ sẽ là một mảnh ghép cho đến khi nào đến chốn thiên thu thôi!

      Xóa
  2. Sao không thành một gốc
    Cho nhiều cành ghép vô
    Cành nào cũng tươi tốt
    Hoa nhiều và quả to ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một cành đã "chết" rồi anh
      Nhiều cành có nước em thành ma trơi!
      Thôi thì mặc thế... chơi vơi...
      Một mình một mảnh cho đời ... lấm lem!
      (cười vui vẻ!)

      Xóa